Tiểu thuyết
Tác giả: Vương Trí Nhàn

Người Việt Xấu Xí

Chương 27: Tiếp thị hai tiếng "Việt Nam"

Có một công ty lớn đã làm được việc quảng bá hình ảnh Việt Namvà tự quảng bá hình ảnh của mình ở nước ngoài - đó là Vietnam Airlines với cách làm mà ông Đại sứ Canadatại Việt Nam Richard Lecoq đặc biệt khen ngợi.

Những đoạn phim của Vietnam Airlines phát trên CNN có thể nói là một câu chuyện cổ tích bằng hình về Việt Namđược quay rất đẹp. "Đưa văn hoá Việt Nam đến với thế giới" - đó là một triết lý kinh doanh rất ý nghĩa và khôn ngoan của Vietnam Airlines.

"Hiệu quả của việc quảng bá này rất tốt. Người nước ngoài họ mường tượng Việt Namlà nước nghèo nàn lạc hậu, nhưng khi xem phim, họ thấy một Việt Namở tầm cỡ khác hẳn. Chúng tôi nhận được rất nhiều lời khen, nhất là trong những chuyến đi làm việc ở nước ngoài" - một quan chức của Vietnam Airlines, cho biết.

Vietnam Airlines đã làm gần 10 phim quảng cáo từ khoảng những năm 1994, 1995 đến nay và đã phát hết trên những kênh truyền hình lớn của thế giới và của nhiều nước như Mỹ, Pháp, Nhật: Discovery, CNN, LCI, ODYSEE, CNBC Nickee... "Mọi người tưởng rằng chúng tôi phải đổ tiền vào việc này. Thực ra chi phí không ít nhưng không phải là quá lớn"- nguồn tin từ Vietnam Airlines nói.

Mỗi bộ phim làm hết chừng 20 nghìn USD và hoàn toàn có thể do các công ty quảng cáo của Việt Namthực hiện dựa trên một triết lý kinh doanh mạch lạc như Vietnam Airlines đã làm. Chi phí đăng quảng cáo cũng không hề đắt: 30 giây quảng cáo trong chương trình "Chiếc nón kỳ diệu" ở VTV3 hết khoảng 26 đến 30 triệu đồng, trong khi 30 giây trên CNN hết 300 - 500 USD (tất nhiên đây là giá dành cho khách hàng trung thành), mà vào những giờ phát rất thuận lợi.

Một số nước, ngay ở cấp chính phủ, đã làm rất tốt việc quảng bá hình ảnh, mà Indonesia đã nhắc đến là một ví dụ. Hay Thái Lan với chiến dịch "Amazing Thailand" rất quy mô, khởi đầu từ thời kỳ khủng hoảng tài chính Châu Á cuối thập kỷ 1990 và tiếp nối liên tục một cách sáng tạo cho đến bây giờ. Có thể thấy những cam kết ở cấp cao là rất cần thiết.

Đại sứ R. Lecoq gợi ý: "Việt Namcần có một website của Chính phủ, bằng tiếng Anh, để giới thiệu Việt Namra nước ngoài". Các nước khác đều có những website chính thức để giới thiệu đất nước họ.

Thử làm một trắc nghiệm nhỏ: Vào website tìm kiếm Google và gõ keyword Vietnam. Kết quả là hàng nghìn trang web, phổ biến nhất là website của các tổ chức cựu chiến binh Mỹ từ chiến tranh Việt Nam, website du lịch Việt Namdo các hãng nước ngoài thực hiện.

Trong khi đó, website của chính Việt Namlàm mới là con số rất ít.Báo chí Việt Namgần đây nhắc tới "cơn sốt Việt Nam" ở Nhật khi lượng khách du lịch Nhật đổ vào Việt Namngày càng đông.

Nhưng như lời Đại sứ Nhật Nori Hattori nhận xét: "Báo chí Nhật mới là người tạo ra cơn sốt này chứ không phải Việt Nam. Đại sứ quán Việt Namở Nhật chưa cố gắng hết mức để truyền bá rộng rãi hơn nữa hình ảnh của Việt Namthân thiện".

Việt Nam thời chiến tranh - đó là ảnh đen trắng. Việt Nam đổi mới - đó là ảnh màu. Đại sứ Lecoq nói một cách hình ảnh. Vốn là một chuyên gia về truyền thông, ông Lecoq cho rằng việc vận dụng những công nghệ mới để quảng bá hình ảnh Việt Nam là rất cần thiết: Thay vì ảnh đen trắng, hãy dùng ảnh màu. Thay vì chụp ảnh, hãy dùng phim động - ông nói, với cả nghĩa đen và nghĩa bóng.

Không ai có thể phủ nhận là vị thế của Việt Namđã được nâng lên đáng kể trong năm qua.Hãy làm thế nào để hình ảnh Việt Nam trong mắt các chính trị gia, các doanh nhân hàng đầu thế giới trở thành Việt Nam của tất cả mọi người.

Phó Thủ tướng Vũ Khoan kể một câu chuyện nhỏ: "Tại Houston, tôi có gặp cựu Tổng thống Bush (Bush cha). Câu đầu tiên ông ấy nói với tôi là "Tôi rất ấn tượng với Việt Nam. Năm 1995, tôi đến thăm ViệtNamvà không nghĩ người dân Việt Namlại thân thiện đến thế".

Năm qua, không ai là không ca tụng Việt Namphát triển nhanh, xoá đói giảm nghèo nhanh, thành công chống SARS, duy trì ổn định xã hội và vị trí của Việt Namtrong khu vực tăng dần. Đó chính là hình ảnh Việt Nam" - hình ảnh mà chúng ta muốn tất cả mọi người đều biết.

Du" nhiều "học" ít

Thời gian gần đây vấn đề du học đang sôi động, đầy bức xúc. Những thông tin tuyển sinh hội thảo, những suất học, những suất học bổng hấp dẫn tràn ngập trên các báo, tạp chí Tuy nhiên, liệu có phải sinh viên nước ta đi du học chỉ vì mục đích nâng cao trình độ, mở mang trí thức, hiểu biết bằng việc tiếp xúc với các nền giáo dục phát triển hay còn có những nguyên nhân khác

Bằng ngoại vẫn hơn

Ở nước ta, dường như mọi người luôn cảm thấy rằng hàng ngoại bao giờ cũng xịn hơn hàng nội. Ôtô, xe máy, đồ dùng sinh hoạtdùng của ngoại và bây giờ cả những tấm bằng dán mác Hoa Kỳ, Pháp, Đức, Úc... cũng rất được ưa chuộng. Nhiều ông giám đốc cơ quan này, xí nghiệp kia khi tuyển dụng nhân viên hễ cứ thấy bằng ngoại là ưu tiên, dành cho những vị trí đẹp mà chẳng cần biết trình độ thực sự ra sao, chuyên môn phù hợp với công việc gì. Vì vậy, một số gia đình dù chưa thực sự giầu có cũng cắn răng cho con đi học ở nước ngoài để sau này có tương lai tươi sáng.

Mong ước là như thế, nhưng từ mong ước đến thực tế là cả một khoảng thời gian dài và không phải bao giờ cũng suôn sẻ. Ông bà Thanh ở Ngọc Khánh, năm nay đã gần 60 tuổi đã bán cả căn nhà mặt phố để lên sống trên tầng 5 của một khu chung cư chỉ để dành tiền cho cậu con út đi học. Cậu út lên đường xuất ngoại mang theo niềm tin của bố mẹ để rồi gần một năm sau, cậu trở về trong tư thế một kẻ thất trận, bởi chương trình học ở bên đó quá cao so với khả năng của cậu. Vậy là tiền mất mà bằng ngoại cũng chẳng thấy đâu.

Vẫn biết rằng, sau khi tốt nghiệp những khoá hoc ở các nước có nền giáo dục phát triển thì cơ hội việc làm sẽ mở rộng hơn. Thời đại của nền kinh tế toàn cầu và bùng nổ thông tin, những kinh nghiệm du học ở nước ngoài sẽ làm tăng sức nặng cho lá đơn xin việc của bạn. Hơn nữa, học ở những trường Quốc tế danh tiếng sẽ cung cấp cho bạn bằng cấp có giá trị toàn cầu tuy vậy còn phải tuỳ thuộc vào trình độ và điều kiện kinh tế của mỗi người.

Hết Chương 27: Tiếp thị hai tiếng "Việt Nam"
Thông tin sách