Teen, Giới trẻ
Tác giả: Goscinny & Sempé

Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể 3

Chương 26: Hồ nước

CHÚNG TÔI THÍCH đi chơi ở bãi đất hoang hơn là ở công viên trong khu phố; ở công viên, cấm cả đi trên cỏ, còn ở bãi đất hoang không có cỏ, nhưng nếu như có, thì chẳng bao giờ có chuyện cấm đi lên trên. Nhưng mà ở công viên có một cái mà ở bãi đất hoang không có, đó là một cái hồ nước nhỏ có cá và có vịt, và chúng tôi có thể chơi cả thuyền. Và vì thế mà tất cả lũ chúng tôi đều đồng ý và cả lũ đều kêu "hoan hô, hoan hô!" khi thằng Eudes bảo chúng tôi:

- Bọn mày, hay chúng mình là một hồ nước ở bãi đất hoang đi?

Và chúng tôi cả lũ đã hẹn gặp nhau ở bãi đất hoang sau bữa trưa thứ Năm. Thằng Eudes nói rằng đứa nào có xẻng thì phải mang theo.

Nhưng đến thứ Năm, sau bữa trưa, khi tôi nói với mẹ rằng tôi sẽ ra bãi đất hoang, mẹ không hài lòng một tẹo nào.

- Nicolas, mẹ nói với tôi, con đã biết rằng mẹ không hề muốn con đi ra cái bãi đất hoang kinh khủng khiếp đó. Con về nhà sẽ bẩn thỉu không thể tưởng tượng nổi! Không được, mẹ muốn con đi chợ với mẹ.

- Nhưng, tôi nói, bọn bạn chúng nó đang đợi con ở bãi đất hoang.

- Mẹ đã bảo không rồi, Nicolas! mẹ kêu lên.

Thế này thì thật bất công, và tôi bắt đầu khóc, và tôi kêu lên rằng bãi đất hoang chẳng hề kinh khủng khiếp và rằng tôi không muốn đi chợ, và rằng bởi vì nếu cấm không cho tôi đi chơi với bọn bạn, tôi sẽ không bao giờ đi học nữa. Thật đấy, nói cho cùng, đừng có đùa!

- Con muốn đét vào mông hả Nicolas? mẹ bảo tôi. Con vẫn còn bé lắm đấy à?

Thế là tôi khóc càng to hơn và bố đang uống cà phê trong phòng bèn đi ra.

- Tại làm sao mà kêu la thảm thiết thế hả? bố hỏi.

- Mẹ không muốn cho con ra chơi với bọn bạn ở bãi đất hoang! Tôi kêu lên, thế thì con sẽ không đi học nữa!

- Sao! Sao! bố cười, khi bằng tuổi con, bố cũng rất thích ra chơi ở bãi đất hoang...

- Hay lắm! mẹ nói. Hay lắm! Anh còn khuyến khích nó chống lại em!

- Chẳng bao giờ có chuyện đó, bố nói. Nếu em không muốn nó ra chơi ở bãi đất hoang vì những lý do mà cả anh cũng không hiểu nổi, nó sẽ không được đi. Anh chỉ mới nói rằng anh hiểu sự hấp dẫn của một bãi đất hoang đối với trẻ con.

- Ồ! mẹ nói, bởi vì anh hiểu trẻ con hơn cả em, em chả có gì để mà thêm vào nữa. Vậy thì cho tôi xin lỗi vì đã chống lại các ý thích của ông Nicolas! Vì thế ông Nicolas cứ việc ra mà chơi với các bạn hữu của ông ấy ở bãi đất hoang.

Và mẹ đi vào bếp. Còn tôi, tôi rất chi là lúng túng, bởi vì khi nào mẹ lịch sự như vậy với tôi, nghĩa là mẹ rất tức.

- Thế con có được đi không ạ? Tôi hỏi bố.

- Ờ ờ... Được, bố nói với tôi. Nhưng đừng có về quá muộn và đừng có nghịch dại. còn bây giờ thì đi đi. Bố có chuyện nói với mẹ con.

Khi tôi ra đến bãi đất hoang với cái xẻng (cái mà tôi được mua để đi nghỉ hè), tất cả lũ bạn đều có xẻng giống xẻng của tôi, trừ Alceste, cái thằng có một cái bánh săng đuých, và Geoffroy, cái thằng mang đến một cái tàu thuỷ để thả xuống nước khi chúng tôi đào hồ xong.

- Được rồi, thằng Eudes nói, chúng ta sẽ đào cái hồ nước ở giữa bãi đất. Như thế sẽ đẹp hơn.

- Chúng ta sẽ đào to thế nào? thằng Rufus hỏi.

- À, thì càng to càng tốt! thằng Joachim nói. Từ chỗ mấy cái hộp này, đến chỗ cái ô tô kia, và từ chỗ cái nệm cho đến chỗ những cái thùng.

- Thế còn nước, thì bọn mình làm thế nào? thằng Maixent hỏi. Bởi vì một cái hồ mà không có nước thì còn có ích lợi quái gì. Có khác nào một cái hố.

- Nước ấy à, thằng Eudes nói, chúng ta mỗi đứa sẽ mang từ nhà đến . Khi đào xong hồ, chúng ta sẽ dùng xô, dùng chai và lọ, và chúng ta sẽ đổ đầy hồ.

- Với cả chúng ta có thể lấy nước ở hồ trong công viên, thằng Geoffroy nói.

- Mày đùa đấy à, thằng Clotaire nói. Ông bảo vệ không để yên đâu.

- Tại sao hả, thưa mày? thằng Geoffroy hỏi. Có hàng đống thứ bị cấm ở công viên, nhưng tao chưa bao giờ thấy cấm lấy nước cả. Nước cũng như không khí, ai thích thì cứ việc lấy.

- Đấy nhé, thằng Eudes nói. Kia là cái hồ. Chỉ cần đào trong vòng tròn, đừng có đào quá ra ngoài.

- Ê! thằng Rufus kêu lên, khi nào bọn mình lấy cả cá và nòng nọc đến thì hay cực!

- Ồ! Đúng rồi, thằng Maixent kêu lên. Như thế, bọn mình có thể câu cá thoải mái không sợ bảo vệ gây sự với bọn mình! Và bố mẹ bọn mình sẽ thích kinh lên được khi bọn mình mang cá về cho họ nấu bữa tối!

- Phải, thằng Joachim nói, nhưng để được câu thoải mái ở đây, thì cứ phải câu ở công viên trước đã.

Thằng Rufus nói rằng chúng ta sẽ thu xếp và thằng Eudes nói rằng chúng tôi bắt đầu đào thôi, bởi vì công việc sẽ rất lâu và rằng nếu chúng tôi cứ tiếp tục thế này thì cả ngày cũng chưa đào xong hồ.

- Ê, bọn mày, thằng Clotaire nói, nếu mà chuyển cả lũ vịt ở công viên đến thì cũng cực kỳ!

- Đúng vậy đấy! thằng Alceste nói. Tao thích vịt lắm! Tao thích vịt còn hơn cả cá!

- Hay là mình không đào hồ nữa, tôi nói, mà mình đào một cái bể bơi?

Thế là cả lũ chúng nó nhìn tôi kinh ngạc.

- Thật đấy, tôi nói, chẳng nhẽ lại không cực kỳ? Bọn mình có thể tắm táp, tổ chức bơi thi, nghịch ngợm!

Thằng Eudes gãi gãi mặt bằng cái xẻng của nó và bảo tôi:

- Ừ, đấy cũng là một ý hay, nhưng xét cho cùng, chúng mình cũng có thể bơi trong cái hồ nếu chúng mình muốn.

- Ô! Không, tôi trả lời, cái nào ra cái đấy. Mà bể bơi thì hình vuông nhé, không phải tròn. Mày không thể nào tổ chức bơi thi trong bể bơi tròn được.

- Tao ấy à, tao thích hồ nước hơn, thằng Alceste nói.

Cái thằng Alceste nó có thích bơi đâu. Một lần nó nói với tôi rằng nó sợ bơi bởi vì người ta đã bảo nó rằng chưa quá ba giờ sau bữa ăn nếu ai mà bơi thì sẽ bị chết đuối. Mà Alceste thì chưa bao giờ ngừng hẳn ăn trong vòng ba giờ, dĩ nhiên trừ ban đêm ra; nhưng ban đêm thì thằng Alceste chẳng muốn dậy để đi bơi.

- Với một cái bể bơi, tôi nói, chúng mình sẽ có cả cầu nhảy, và có cả một bồn tắm nhỏ cho những đứa không biết bơi như thằng Rufus, và...

- Ai bảo tao không biết bơi? Rufus hỏi, cái thằng đã đỏ dần hết cả người.

- Thôi được, thằng Eudes nói. Những ai thích đào bể bơi thì giơ ngón tay lên.

Tất cả chúng tôi đều giơ ngón tay, trừ Rufus và Alceste. Rufus tức kinh lắm và nó nói rằng nó đến đây để đào một cái hồ chứ không phải một cái bể bơi, và rằng biết thế này thì nó chẳng mất công cãi nhau với mẹ nó để được đi ra bãi đất hoang.

- Thôi nào, bọn mình có đào hay là không đây? thằng Eudes hỏi.

- Rufus nó nói có lý! thằng Alceste kêu lên. bọn mình đến đây để đào những cái hồ đầy những vịt với cả cá chứ không phải đào những cái bể bơi ngu xuẩn. Tao không thích tắm táp ở trong bể bơi bể biếc gì sất, thế mà mày lại còn nghĩ rằng tao sẽ đào giúp bọn mày một cái hử?

- Thì mày cũng làm gì có xẻng đâu! Tôi nói.

- Đấy không phải là lý do! thằng Alceste kêu lên. Thế ít nhất, cái bể bơi bẩn thỉu của mày cũng có vịt đấy chứ?

- Thế mày đã nhìn thấy trong bể bơi nào có vịt chưa hả thằng đần? tôi kêu lên.

- Nếu tao muốn thả vịt vào trong bể bơi của mày, thì tao cứ thả! thằng Alceste kêu lên. Tao thậm chí cũng đâu cần phải xin phép mày, đừng có đùa!

- Cứ thử xem! Tôi nói với nó.

Và chúng tôi đã đánh nhau rồi tôi bỏ đi tức điên cả người và trần đời tôi sẽ không bao giờ nói chuyện với cái thằng Alceste này nữa.

Khi tôi về đến nhà, mẹ kêu lên:

- Con hãy thử nhìn xem con ra nông nỗi nào! Con đen sì từ đầu đến chân! Mẹ cuộc là con lại vừa đánh nhau!... Đây rồi, bố ra đây rồi! Đúng lúc quá! Bởi bố hiểu con hơn mẹ nhiều, con chỉ phải giải thích với bố làm sao con lại ra nông nỗi này thôi mà!

- Thế nào anh chàng, bố hỏi tôi, chuyện gì đã xảy ra ở bãi đất hoang trứ danh thế?

- Tại thằng Alceste ạ, tôi giải thích. Nó cứ muốn thả vịt vào trong bể bơi.

Và bởi vì bố không nói gì nữa tôi bèn lên nhà để cất xẻng và rửa tay.

Hết Chương 26: Hồ nước
Thông tin sách