CHÚNG TÔI TỤ TẬP Ở CÔNG VIÊN, cả một đống bạn ở trường, bởi vì thằng Geoffroy có một cái tàu mới mà bố nó cho, bố nó rất giàu và lúc nào cũng mua cho nó các đồ chơi. Thằng Geoffroy đã hẹn chúng tôi, thằng Rufus, thằng Eudes, thằng Alceste, tôi, và Clotaire, cái thằng không thể đến bởi vì hầu như thứ năm nào nó cũng bị phạt ở lại lớp; nhưng bọn khác thì có mặt cả, Sau khi hứa với các bố và các mẹ chúng tôi rằng chúng tôi sẽ cố ngoan và không làm chuyện gì ngu ngốc.
Công viên, không xa nhà tôi mấy, rất là hết sảy. Tôi đã từng ra đấy, hàng đống năm rồi, cùng với mẹ, khi tôi còn bé tí như cái ảnh ở trên tủ com mốt. Mẹ đẩy tôi trong cái xe đẩy bé tí giờ chả dùng làm gì nữa, trừ mỗi việc thỉnh thoảng chở khoai tây từ chợ về, và bố nói rằng có thể một ngày kia, tôi sẽ có một thằng em thế vào chỗ của khoai tây; nhưng tôi thì tin rằng cả cái chuyện đó là nói phét. Trong công viên, có tượng của một ông bực tức, ngồi ở bàn đang viết với một cái bút bằng đá những thứ có vẻ không làm ông ta hài lòng. Để chọc cười, có lần thằng Ioachim đã lên ngồi trên đầu gối ông ta và cái ông không hề cười chính là ông bảo vệ, ông ấy chạy tới và nói rằng Joachim là đồ ranh con vô lại. Cái ông bảo vệ lúc nào cũng càu nhàu, ông ấy có bộ ria mép to xù, một cái ba toong, một cái còi và ông ấy luôn vừa đuổi theo chúng tôi vừa vung vẩy ba toong hàng đống phát; nhưng ông ấy hiền, bởi vì ông ấy không bao giờ lấy ba toong để nện và một lần ông ấy còn cho tôi một cái kẹo. Trong công viên, cũng có hàng đống cỏ và duy nhất chỉ có ông bảo vệ và lũ chim có quyền đi lên trên, có một ô vuông đầy cát mà chúng tôi không vào bởi vì chúng tôi không phải là trẻ con
nữa và nhất là, nhất là một bể nưóc có vòi phun ở giữa, một cái bể mà chúng tôi có thể chơi thả thuyền và chính vì thế mà hôm nay chúng tôi đến, bời vì thằng Geoffroy có một cái tàu mới mà bố nó, nguòi rất giàu, đã tặng nó; nhưng cái đó thì tôi tin tôi đã bảo các bạn rồi.
Thằng Geoffroy đến sau cùng; nó luôn làm thế khi nó có đồ chơi mới để cho chúng tôi xem. Nó rất thích người ta đợi nó, bực thật đấy. Geoffroy mang một hộp tướng dưới nách, nó mở ra, và ở bên trong có cái tàu thật và rằng ông ấy hy vọng chúng tôi sẽ chơi vui nhẹ nhàng và chúng tôi nói rằng chúng tôi sẽ không dở trò gì sất.
Ông bảo vệ nói "Được, được" và ông ấy đi xử lý một con chó đang ngồi trên cỏ.
Thế rồi chúng tôi thấy một bọn khác. Bọn kia, đó là những thằng không ở cùng trường với chúng tôi và cả lũ chúng nó đều rất đần độn và đã xảy ra chuyện chúng tôi đánh nhau với bọn nó mỗi khi hai bên giáp mặt. Bọn kia lại gần chúng tôi và một thằng trong bọn nó hỏi thằng Geoffroy có gì ở trong hộp. Thằng Geoffroy đóng nắp hộp lại và nó nói rằng cái đó chả liên quan gì đến thằng kia.
- Xời! Kệ bọn nó, một thằng khác nói, chắc chắn là một con búp bê.
Và tất cả các thằng trong bọn kia đều cuời. Cái đó thì chúng tôi không hài Iòng.
- Geoffroy nó có cái tàu chứ còn cái gì nữa, thằng Rufus nói.
- Chứ sao, một cái tàu hết sảy, tôi nói.
- Bọn mày chả bao giờ có cái đẹp bằng được, thằng Eudes nói.
Thằng Alceste không nói bởi vì mồm nó đầy bánh ma đơ len; Có một bà bán bánh ấy trong công viên và bà ta lúc nào cũng hài lòng khi thấy thằng Alceste đến, bởi vì đó là một khách hàng rất tốt.
- Nếu cái tàu tốt thế thì mày cứ mở ra cho bọn tao xem, một thằng khác trong bọn kia nói, và nó muốn cầm lấy cái hộp Của Geoffroy, nhưng Geoffroy không nhả cái hộp và nó đẩy cái thằng của bọn kia và ông bảo vệ vừa chạy đến vừa thổi còi hàng đống phát.
- Thế nào, lũ nhãi ranh vô lại, ông bảo vệ kêu lên, bọn bay đừng có mà bắt đầu đánh nhau, bởi vì nếu không ta sẽ lấy ba toong xua bọn bay ra đồn cảnh sát.
- Xời! thằng Rufus nói, cháu chả ngại, bố cháu là nhân viên cảnh sát và bố cháu quen ông cẩm, làm gì đâu mà ...
Ông bảo vệ nói rằng khi nguời ta may mắn có bố là nhân viên cảnh sát thì cần phải làm gương, rằng ông ấy không rời mắt khỏi chúng tôi và ông ấy ra đi bởi vì con chó lại đến ngồi trên cỏ với một trong những đứa bạn nó.
Một thằng trong bọn kia nói rằng xét cho cùng cái tàu của Geoffroy chả làm bọn nó quan tâm và rằng bọn nó có cái còn hay hơn và cái đó làm chúng tôi phì cười. Các thằng của bọn kia đi về phía cái bể và chúng tôi đi theo để xem cái tàu của chúng nó và tiếp tục phì cười.
Khi chúng tôi nhìn thấy cái tàu, chúng tôi không cuời được mấy bởi vì đó là một cái thuyền buồm tuyệt vời, với hàng đống cột buồm, dây chão và cờ.
- Hừ... thằng Geoffroy nói.
- Hừ cái gì? Hừ cái gì? một thằng trong bọn kia hỏi.
- Phải rồi, nếu tàu của mày tốt hơn cái này thì cứ cho xem cái nào, một thằng khác nói. Thẵng Geoffroy không muốn cho xem cái ca nô của nó lắm.
- Tao không cho xem cái tàu của tao, thằng Geoffroy nói, là để không làm bọn mày phải xấu hổ.
Những thằng của bọn kia bắt đầu cười nhạo, thế là thằng Geoffroy đẩy một trong các thằng, thằng nhỏ con nhất. Thằng nhỏ con bắt đầu vùa khóc vừa nói rằng người ta cố tình đẩy nó xuổng nước; thế là, một thằng khác, thằng này to con, đến gần thằng Geoffroy và bảo nó:
- Mày cứ thử làm như mày đã làm với em trai tao xem.
- Ơ thì, ơ thì ... thằng Geoffroy nói, và nó buớc lùi dần tí một về phía sau.
- Xông lên Ge ffroy, xông lên! thằng Rufus kêu lên; nhưng thằng Geoffroy không muốn xông lên.
Thế là thằng kia cho Rufus một cái tát, thằng này ngạc nhiên đến nỗi nó đã ngừng kêu. Eudes, cái thằng rất khỏe, đã đẩy thằng kia ngãvào Alceste, còn thằng này thì ngã luôn xuống bể.
Thằng Alceste vừa ngồi trong nước vừa khóc.
- Bánh ma đơ len của tao, nó gào, bánh ma đơ len của tao ướt hết rồi!
Những thằng của bọn kia chúng nó ngần ngừ một lúc và rồi chúng nó bỏ đi cùng với tàu của chúng. Còn chúng tôi thì cố kéo thằng Alceste ra khỏi bể, nhưng không dễ bởi vì nó rất nặng, thằng Alceste ấy. Chính ông bảo vệ đã đến vớt thằng Alceste và ông ấy không hài lòng; ông ấy bảo chúng tôi rằng khi bố mẹ chúng tôi thấy chúng tôi về trong tình trạng này, bọn họ sẽ phạt chúng tôi kinh lắm và thế là rất đáng đời chúng tôi. Chúng tôi rất phiền não và tôi tin rằng tôi hẳn là đã khóc nếu như thằng Alceste không buồn cười đến thế, ướt nhoét và tức giận. Chúng tôi cũng ướt nhoét bởi vì
thằng Alceste làm nước bắn tung tóe. Thứ duy nhất khô chính là cái tàu thằng Geoffroy không lôi ra khỏi hộp.
Các bố và các mẹ chúng tôi đã phạt chúng tôi. Chúng tôi bị nghỉ ăn tráng miệng, đã có một số trận đét đít và một số cái tát và chúng tôi bị cấm quay lại công viên vào thứ Năm tới.
Và điều đó khiến cho chúng tôi chán thật ấy, bởi vì chúng tôi chơi ở công viên vui lắm, với cái tàu của thằng Geoffroy!